Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013


Trong vườn thú có hai mẹ con chú lạc đà nằm cạnh nhau. Đột nhiên, chú lạc đà con hỏi mẹ: “Mẹ, con có thể hỏi mẹ  mấy câu được không ạ?”
Lạc đà mẹ nói: “Tất nhiên rồi, có điều gì khiến con phiền muộn sao?”
“Tại sao lạc đà lại có bướu hả mẹ” - chú lạc đà con hỏi.
Lạc đà mẹ trả lời: “Vì chúng ta là động vật sa mạc và chúng ta cần phải có bướu để dự trữ nước con à”
“Tại sao chân của chúng ta lại dài và bàn chân thì tròn”
“Điều đó giúp chúng ta đi bộ trong sa mạc trong thời gian dài mà không gặp phải khó khăn trở ngại gì. Chúng ta sẽ di chuyển tốt hơn bất cứ ai”
“Vậy tại sao lông mi của chúng ta lại dày và dài? Đôi khi nó khiến con khó chịu vì che khuất tầm nhìn”
Lạc đà mẹ tự hào: “Lông mi của chúng ta dày và dài để giúp bảo vệ đôi mắt khỏi cát bụi sa mạc”
Lạc đà con suy nghĩ một lát và nói: “Con hiểu rồi, vậy là cái bướu giúp chúng ta dự trữ nước, chân giúp chúng ta đi bộ, lông mi giúp bảo vệ mắt. Vậy thì những thứ đó để làm gì khi chúng ta đang ở trong vườn thú thế này?”

Bài học rút ra từ đây là: Kỹ năng, kinh nghiệm, kiến thức và khả năng chỉ là hữu ích, phát huy hết tác dụng khi chúng ta ở đúng vị trí.
Previous Post
Next Post

post written by:

0 nhận xét:

Hãy để lại nhận xét một cách văn minh nhé !!!