Bác nông dân nọ có bốn người con trai. Bởi muốn các con ghi nhớ một điều rằng, trong cuộc sống chớ vội phán xét ngay, thế là bác liền bảo các con của mình lần lượt đi tìm một cây lê mọc ở rất xa. Người con cả ra đi vào mùa đông, người thứ hai mùa xuân, người thứ ba mùa hạ và người con út đi vào mùa thu. Khi tất cả đều đã ra đi và trở về, bác gọi các con lại và nói xem mình đã trông thấy gì.
Người con cả đáp rằng cái cây đó rất xấu và cong queo. Người con thứ hai phản đối ý kiến của anh mình nói rằng cái cây đó đang đâm chồi nảy lộc. Người con thứ ba cũng không đồng tình với hai anh, nói rằng cây nở đầy hoa và tỏa ngát hương thơm, và rằng đó là cảnh tượng lộng lẫy nhất mà mình từng thấy. Người con út phản đối cả ba anh, nói rằng cây đầy quả chín rụng, tràn đầy nhựa sống. Người cha liền giải thích cho các con rằng tất cả các con đều đúng, bởi mỗi người chỉ nhìn thấy cây lê đó trong một mùa mà thôi.
Bác bảo rằng ta chớ nên phán xét một cái cây, một con người nếu chỉ thấy trong một mùa, một đoạn đời, và rằng bản chất của họ, cũng như niềm vui và tình yêu đến từ cuộc đời này chỉ có thể đo được vào lúc cuối cùng, khi mọi mùa đều qua. Nếu ta bỏ cuộc lúc mùa đông, ta sẽ lỡ mất mùa xuân hứa hẹn, mùa hè tươi đẹp và lộng lẫy mùa thu.
Ghim vào lòng: Chớ để cho nỗi đau một mùa đánh hỏng đi niềm vui của những mùa khác. Chớ phán xét cuộc đời vì gặp chút khó khăn. Vượt qua gian khó và những tháng ngày tươi đẹp rồi sẽ tới.
- Diệu Mai chuyển ngữ -
- Diệu Mai chuyển ngữ -
0 nhận xét:
Hãy để lại nhận xét một cách văn minh nhé !!!